Vài tâm t́nh của cha Trần Ngọc Hải

 

Chị Hường, chị Tiên

và các chị trong một nhà ở Strasbourg rất quư mến,

 

Tôi có đôi hàng gửi về các chị để cùng chia sẻ nỗi buồn lớn trước sự ra đi để vào thiên thu của cha Linh rất kính mến.

 

Tôi được tin này khi vừa rời xe lửa ở ga Haute Picardie hôm 11.10.04 (khi gặp cha Hân và cha Thể). Trong nỗi buồn nặng nề nầy, tôi nghĩ ngay đến cha Hải, đến các chị và những ngày “vui” của những năm xa xôi, có cha Linh, cha Hải và các chị dồn dập “hiện về” trong kư ức. Những ngày của lễ Khấn Trọn Đời, của Lễ chịu chức linh mục của cha Hải. Những ngày được có mặt ở Strasbourg, ở nhà ḍng các cha OMI, ở nhà các chị, khi th́ có cha Linh, khi th́ không. Ôi những ngày thân ái, rất thân ái !

 

Tôi rất tiếc không có mặt trong Lễ an táng Cha Linh. Tôi gửi vội đôi hàng về Strasbourg nhờ cha Cường đem tới các chị. Như một sự có mặt bên nhau và với nhau trước nỗi buồn lớn này.(“trong” nỗi buồn, viết như vậy th́ diễn tả đúng hơn).

 

Khi nào về lại... Roanne (không phải “về Lyon”, v́ tôi hết làm tuyên úy cho cộng đồng Việt Nam ở Lyon rồi) tôi sẽ kiếm giờ viết thêm để gửi thêm tâm t́nh đến các chị.

 

Chúa Giêsu đă ở giữa chúng ta. Ngài ở trong chúng ta lúc này. Và cha Linh đă vào vinh hiển trong Chúa Kitô giữa lúc tôi viết những hàng này. Tôi tin như vậy và tôi đă thấy như vậy trong Đức Kitô của tôi và của chúng ta.

 

Cùng gửi đến các chị lời cầu nguyện và niềm tin lớn lao của chúng ta. Chúc các chị đầy Chúa Kitô trong lúc này, nhất là trong giây phút có mặt đông đảo của những người cùng yêu, cùng mến và cùng mang nỗi buồn trước sự ra đi của cha Linh rất yêu quư của chúng ta, hôm thứ bảy này, lúc 14 giờ.

 

 

Thân mến.  Bernard Hải