Vĩnh biệt anh
Thống
Ở đời, có nhiều người không cùng chung huyết thống, không chút liên hệ máu mủ
nhưng lại thân thiết, gần gũi, đối xử tử tế với ḿnh c̣n hơn cả những người họ
hàng, ruột thịt! Đối với tôi, anh Thống là một trong những người ấy.
Được chị Lê báo hung tin anh Thống đột ngột qua đời, tôi đă cấp tốc đánh xe đi
Valence phân ưu cùng tang quyến và ba ngày sau đó đă trở lại đưa tiễn anh Thống
trong chuyến đi vĩnh hằng vào thứ Sáu 23 mars 2007.
Anh Thống sống chung trong gia đ́nh chúng tôi từ thuở c̣n cơ hàn nơi đất Xiêng
Khoảng; thời thế đổi thay, loạn lạc ập tới, anh theo gia đ́nh chúng tôi dời
xuống thủ đô Viêng Chăn t́m cách mưu sinh... Phương phi, cao lớn, anh Thống có
tính vui vẻ, khoáng đạt khác người, đặc biệt là trước sau ǵ anh cũng lẩn quẩn
bên cạnh gia đ́nh chúng tôi, thậm chí đă có một thời gian dài cộng tác làm ăn
với thầy mẹ tôi! Ngày anh cưới vợ, chính thầy tôi đứng ra làm chủ hôn, và khi
anh chị ly hôn, gà trống khó đàng nuôi con, anh đă nhờ mẹ tôi cưu mang dạy dỗ
giùm hai đứa con đang c̣n non dại...
Tháng Tư 75, gia đ́nh chúng tôi một lần nữa dắt díu nhau chạy loạn, được cắt đi
định cư tại Metz, một thành phố giá lạnh thuộc miền Đông Bắc Pháp... Anh Thống
cùng bầu đoàn thê tử nằm trong trại tỵ nạn Thái Lan một thời gian th́ được nhận
cho đi định cư tại thành phố Valence. Hai gia đ́nh xa nhau kể từ đó. Nhưng chỉ
xa cách về mặt không gian thôi, chứ c̣n t́nh cảm th́ hầu như chẳng chút nào suy
xuyển, ngược lại là khác!
Khỏi nói ai cũng biết là những bước đầu tỵ nạn trong một xă hội mới lạ với nếp
sống nhiều khi quái đản thập phần khó khăn. Thần kinh căng thẳng đến tột độ,
thầy tôi đă sớm ra đi vĩnh viễn không đầy hai tháng sau khi đặt chân lên đất
Pháp. Từ đó đến nay đă hơn 30 năm, không lần nào anh Thống quên ngày giỗ kỵ của
thầy. Mấy năm đầu anh c̣n đủ sức vượt đường xa, ṃ lên tận Metz để tưởng niệm
đến người anh-người thầy đă quá cố, nhưng dần dà v́ sức khỏe yếu kém, anh chỉ
biên thư chia buồn, không quên kèm một ngân phiếu để "mua chút nhang thắp hộ
anh"...
Anh em chúng tôi ai ai cũng quư mến anh Thống, gặp cơ hội thuận tiện là ghé thăm
anh chị ít th́ dăm ba tiếng, nhiều th́ hai ba đêm... Sang Tây, tính t́nh anh
Thống c̣n tếu hơn hồi c̣n ở bên Lào. Anh ưa kể chuyện tiếu lâm, những chuyện
khôi hài kiểu "con chồn lùi", "cái ḷ mái tôn" qua giọng kể độc
đáo của anh đă cho chúng tôi nhiều trận cười nứt bụng!
Mẹ tôi cũng rất thương rất mến con người đầy t́nh đầy nghĩa này; thời sinh tiền,
mẹ vẫn thường bảo mấy đứa chở xuống Valence thăm anh. Nh́n hai chị em đầu bạc
thếch ngồi bên tách trà ôn lại chuyện cũ thuở xưa thấy thương lắm!
Hai năm trước, mẹ tôi đột ngột qua đời ở tuổi 80. Anh Thống tuy đă già yếu bệnh
tật vẫn xung phong vượt đường xa đến tiễn bà chị tinh thần lần cuối! Anh đă thức
gần trắng đêm để tỉ mỉ may cho đám anh em mồ côi chúng tôi những vành khăn tang,
rồi căn dặn chúng tôi đừng bao giờ quên anh vào những ngày giỗ của thầy, của mẹ...
Tối hôm nọ đi làm về, chưa kịp dùng cơm th́ chị Lê gọi phôn. Nơi đầu dây, chị
nén xúc cảm báo tin anh Thống đă qua đời!!! Anh ra đi mà chẳng có dấu hiệu chi
báo trước: chị bảo rằng anh mới đánh xong canh bạc thường nhựt, bạn bè ra về
chưa đầy 5 phút th́ nghe tiếng anh té trong pḥng. 10 phút sau cấp cứu đến nhà
phán rằng hết phương cứu chữa: tim anh nó mệt mỏi quá rồi! Son coeur a laché!
Nhớ lại chừng 5, 6 năm trước, hay tin anh nhập viện để mổ tim, anh em chúng tôi
đă tức tốc bay xuống thăm anh. Trên giường bệnh anh vẫn c̣n pha tṛ: "Tưởng là
đi rồi thế mà đến cửa địa ngục th́ bị Diêm Vương từ chối không nhận, trả lại pát-po,
đành phải tiếp tục sống vậy!" Lần này th́ anh Thống đi thật rồi! Nhưng tôi chắc
rằng một con người t́nh nghĩa như anh th́ thể nào Diêm Vương cũng đuổi lên thiên
đàng, ngồi dưới chân Chúa chẳng sai!
Cuối tháng Hai vừa qua, anh em chúng tôi đi Limoges đưa tang ông bác, anh ruột
của mẹ. Mối sầu chưa nguôi, đang soạn sửa tinh thần cho buổi lễ 49 ngày của bác
th́ nay lại lănh thêm một đ̣n làm tất cả tối tăm mặt mũi... Sau ông bác, anh
Thống là nhân vật thuộc thế hệ thầy mẹ mà chúng tôi quư trọng nhất ĺa bỏ cơi
trần.
Thứ Sáu 23 mars 2007, thánh lễ tại nhà thờ Sainte Claire, Valence được cử hành
trong không khí thật trang nghiêm với sự chứng giám đông đảo thân quyến, bằng
hữu xa gần đến từ Paris, Grenoble, Lyon..., có cả Thượng Tọa Thích Tánh Thiệt (chùa
Thiện Minh, Lyon).
Linh mục Nguyễn Văn Sinh với sự phụ tá của hai ông cố người Pháp đă tuyên dương
anh Thống là một nhân vật đầy từ tâm, luôn luôn sẵn sàng hành thiện, giúp đỡ
người đồng hương. Anh Văn Tấn Viễn đă có một bài truy điệu bằng cả tiếng Việt và
tiếng Pháp nhắc lại mối giây bằng hữu thắt chặt hai người từ thưở tạm cư trong
trại tỵ nạn Thái Lan. Anh Viễn cũng có nhắc nhiều đến anh Thống, con người hết
ḷng v́ gia đ́nh vợ con với một tinh thần đoàn kết, tương trợ rất cao đối với
cộng đồng, một mối thâm t́nh rất nặng đối với bạn bè. Thái, một trong 6 người
con của anh Thống, được gia đ́nh cử lên đọc đôi lời bằng tiếng Pháp gửi đến
người cha, đại ư cám ơn cha đă dạy cho các con nhiều bài học nhớ đời, trong đó
đáng kể hơn hết là bài học thương người... Tôi hân hạnh được giao trách vụ phiên
dịch cho Thái và tiện dịp đă đại diện toàn thể gia đ́nh họ Lê ngỏ vài lời đặc
biệt tiễn chào anh Thống trong chuyến đi về dưới chân Chúa.
Là một người vui tính, tốt bụng, giao thiệp rộng răi, anh ra đi là cả một sự mất
mát to lớn đối với vợ con gia đ́nh nói riêng và bằng hữu, cộng động người Việt
nói chung. Anh Thống hiện tại đang an nghỉ tại nghĩa trang Valence.
Xin kính chào vĩnh biệt anh.
Dung Montpellier